Đừng ăn nhạt – vì muối là nguồn điện của sự sống

 

Trong cơ thể chúng ta, mọi tế bào đều hoạt động nhờ một dòng điện sinh học. Dòng điện ấy không đến từ ổ cắm, mà từ điện giải – trong đó Natri và Clo từ muối giữ vai trò chủ lực.

Natri chính là “dòng điện” để tế bào truyền tín hiệu

Nhờ natri, thần kinh mới liên lạc rõ ràng, tim mới đập nhịp nhàng, cơ bắp mới co duỗi mượt mà.

Thiếu natri, dòng điện loạng choạng, cơ thể như điện thoại mất sóng: tim loạn nhịp, cơ bắp rã rời.

Clo lại là “ngọn lửa” giúp tiêu hoá và giữ cân bằng:

Clo tạo ra acid HCl trong dạ dày → tiêu hoá đạm, diệt khuẩn. Thiếu clo → ăn không tiêu, dễ đầy bụng, nhiễm khuẩn đường ruột.

Clo là chiếc “phanh tự nhiên” của thần kinh, giữ cân bằng hưng phấn – ức chế, nhờ thế ta không co giật, run rẩy.

Clo cùng natri và kali giữ cho dịch trong – ngoài tế bào hài hoà, máu loãng và lưu thông trơn tru.

Vậy nên, nói “ăn nhạt quá là cắt nguồn điện” – hoàn toàn chính xác. Cơ thể không muối, chẳng khác nào chiếc máy bị ngắt nguồn, mọi hệ thống đều chập chờn.

Nhưng tại sao muối tinh luyện lại có hại?

Muối tinh luyện (NaCl) chỉ còn hai nhân vật: natri và clo. Trong khi muối tự nhiên chứa cả “dàn nhạc” vi khoáng: magie, kali, kẽm, canxi, i-ốt… Chính chúng mới làm nên bản giao hưởng cân bằng.

Natri mà thiếu magie → dễ căng cơ, co thắt mạch.

Clo mà thiếu kali → huyết áp dao động, tim mệt mỏi.

Giống như buổi hoà nhạc mà chỉ còn mỗi tiếng trống: vang đấy, nhưng chát chúa, đơn điệu, nghe lâu sinh nhức đầu.

Ngược lại, muối biển tự nhiên, muối hồng Himalaya… đủ cả dàn nhạc: Natri giữ nhịp; Magie hoà âm; Kali làm nền; Canxi điểm sắc…

Cả cơ thể được nuôi dưỡng bởi một bản nhạc êm dịu, cân bằng.

Dưỡng sinh không cực đoan.

Ăn mặn quá → hại thận, cao huyết áp.

Ăn nhạt quá → cắt nguồn điện, khí huyết trì trệ.

Điều cốt lõi là biết chọn muối tự nhiên, và dùng vừa đủ.

Bác sĩ Thu Phong, Y học cổ truyền – Dưỡng sinh – Dinh dưỡng lâm sàng